Vợ bỗng nhiên chủ động trong đêm tân hôn, khiến tôi bất ngờ, nhưng dấu vết kỳ lạ trên ga trải giường mới thật sự khó hiểu.
Tôi và Thắm yêu nhau hơn 1 tháng thì bắt đầu có mối quan hệ thân mật, nhưng suốt gần 1 năm, mỗi lần làm chuyện đó đều do tôi chủ động. Thắm thường miễn cưỡng và không mấy hào hứng, mặc dù tôi hỏi cô ấy có thích tôi không, cô lại tìm cách né tránh. Ngoài chuyện giường chiếu không hòa hợp, Thắm là người con gái lý tưởng để làm vợ. Tôi cũng mong sớm cưới cô ấy, chỉ chờ Thắm ra trường và ổn định công việc. Tuy nhiên, Thắm rất đắn đo, tôi phải thuyết phục nhiều, nhấn mạnh rằng tôi có tuổi, điều kiện tốt để nuôi gia đình. Cuối cùng, sau khi tác động đến cả bố mẹ Thắm, cô mới đồng ý tổ chức đám cưới. Tôi lo mọi chi phí, từ tiền cỗ đến việc thuê đội make-up cho cô dâu và gia đình.
Tôi đã lo liệu bộ vest và áo dài cho bố mẹ, các dì, cô của Thắm, để vợ tương lai không phải bận tâm gì, chỉ cần lo làm đẹp cho ngày cưới. Họ hàng nhà gái khen tôi nhiều, nhưng trước ngày cưới, tôi lại gặp rắc rối trong công việc. Ngay sau khi chụp ảnh cưới, tôi phải vào Sài Gòn công tác hai tuần mà không kịp thay đồ. Dù có trở về Hà Nội đôi ngày, tôi vẫn phải bay đi bay lại, khiến tôi mệt mỏi. Dù cùng Thắm chung giường, nhưng tôi không làm gì vì cô ấy không thích. Có vẻ như mối quan hệ không có tình dục khiến Thắm rất vui vẻ. Tôi lo lắng về tương lai nhưng công việc vẫn cuốn tôi đi. Đến gần ngày cưới, tôi may mắn giải quyết xong mọi việc, chỉ còn lại một số việc nhỏ giao cho cấp dưới.
Ngày trọng đại diễn ra suôn sẻ, họ hàng khen ngợi tôi khéo chọn vợ. Đêm tân hôn, Thắm ăn mặc gợi cảm và chủ động sấy tóc cho tôi, khiến tôi bất ngờ và vui mừng. Chúng tôi có một đêm nồng nàn, nhưng sáng hôm sau, tôi thấy vệt đỏ trên ga giường. Thắm đau đớn ôm bụng và nói có thể sảy thai. Cô ấy không biết mình có thai, chỉ biết chậm kinh. Tôi lo lắng và áy náy, và khi tới bệnh viện, tôi càng hoang mang hơn.
Bác sĩ cho biết thai đã được hơn 6 tuần, do sản phụ bị stress và tác động mạnh nên không giữ được. Khi tôi kể cho mẹ, bà tái mặt và nhắc rằng thời gian đó tôi đang đi công tác, trùng với thời điểm Thắm mang bầu. Tôi lo mẹ ghét Thắm nên gạt đi, nhưng mẹ vẫn lo lắng. Nghe mẹ nói, tôi càng hoang mang và nghi ngờ. Sau khi Thắm tỉnh lại, thấy em không buồn như tôi nghĩ, tôi lại càng băn khoăn về sự trung thực của Thắm, liệu có phải cô ấy cố tình sảy thai hay không.


Source: https://afamily.vn/vo-von-khong-bao-gio-chu-dong-dem-tan-hon-dot-nhien-lao-vao-nhu-ho-doi-khien-toi-bat-ngo-nhung-vet-do-tren-ga-trai-giuong-moi-kho-hieu-20201227133635794.chn